Thứ Hai, 11 tháng 2, 2013

thơ - SẮC MÙA ĐÔNG




 


SẮC MÙA ĐÔNG 



Nắng và gió rong đuổi
Khắp nẻo đường thênh thang .
Tình yêu trò chơi cuối
Khi không còn địa đàng.

Hoa xương rồng vẫn nở
Lặng lẽ giữa mùa đông
Ân tình dẫu tặng không
Vẫn ánh màu rạng rỡ.

Giữa sa mạc cằn cỗi
Ai hay lòng giá băng
Giữa bạt ngàn hoang dã
Ánh lên tia lửa nồng .

Tận cuối trời mênh mông
Trái tim em vẫn đỏ
Thắm hồng giữa bảo gió
Trang điểm sắc mùa đông .

Mpn 2012

1 nhận xét:


  1. Sắc đông


    Gió vẫn mãi đi rong
    Thênh thang đời rong ruổi
    Tình yêu nào có tuổi
    Nên địa đàng chờ trông.

    Lời ngỏ giữa đêm đông
    Đâu phải là băng giá.
    Ngữ khắc ghi vào đá
    Vẫn lưu truyền nghìn năm

    Trông ánh nhìn xa xăm
    Chứa ẩn đầy hoang mạc
    Cung sầu trong nốt nhạc
    Rơi tận đáy hư vô


    Lời khấn niệm nam mô
    Cứu linh hồn tội lỗi
    Trái tim miền cằn cổi
    Sa mạc hoá bảo giông

    Thân một kiếp hát rong
    Trôi trong trời vô cực
    Đâu là bờ, là vực ?
    Gom trọn hết u mê.


    Đời một cõi lê thê.
    Tháng năm đành phải trả.
    Đâu cần chi mặc cả
    Ngã con tạo xoay vần

    Cái mà ta rất cần.
    Một trái tim hồng đỏ
    Lửa nồng soi đêm tỏ
    Tim chạm ngõ miền yêu.

    Tâm nương gió phiêu diêu
    Tử đồng chiêu ánh khát.
    Trái tim còn bỏng rát.
    Xin tựa sát Người ơi.


    Đừng để nỗi chơi vơi
    Sắc đông mùa rơi lạnh.
    Tuyết trắng trời có chạnh ?
    Xin Yêu nhé cạnh kề.

    Đợi một gót quay về.
    Bờ mê thề vẫn đợi
    Đêm chờ mong vời vợi
    Xám một trời sắc đông.

    Thuydu

    Trả lờiXóa