Thứ Bảy, 16 tháng 2, 2013

thơ - NGỤ NGÔN ANH






Ngụ ngôn Anh

ngày mẹ sanh ra em, mùa đông lỡ...
nên cái lạnh bủa vây tứ bề
đã đem theo nỗi niềm trăn trở
thả vào thơ anh...hồn cứ rủ lê thê.

nên cả đời anh thấy mình cặm cụi
chắp vá lại chiếc áo cũ thời gian
đã lấm lem rách nát
mà mùi thịt da
kia vẫn hơi hướm nồng nàn.

Cánh vạc kêu sương đêm trắng
lẻ bầy gọi bạn khúc ly tan
em ở đâu ? từng mùa ...từng mùa vắng
vọng tình nhân - cung lỡ nhịp bàng hoàng ?

nữa vầng trăng chếch bạc...
ai đắm hồn mình ngập sâu ?
thoảng làn sương phủ mờ phố núi
ôi ! mênh mông một cõi...
lửa tim anh sôi sục...thuở đầu !

mưa phố núi
1-10-2012


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét