
CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG
Về đâu nổi nhớ
em thả rong chiều nay ?
Về đâu con phố
em lang thang đêm này ?
Một mình - vâng ! em chỉ một mình.
Một chốn riêng lặng lẽ đi nhặt lá
Lá chưa vàng em nhặt vội hong khô.
Như một nỗi niềm riêng còn ẩn dấu
Em thẫn thờ đi tìm những vần thơ
Bóng đêm tàn em vơ vội giấc mơ
Cất vào đâu ? Giữa muôn cõi ảo mờ ...
Anh là gió thổi tung bay ngàn lá
Chỉ một chiếc thôi - bám víu bịn rịn cành
Là chiếc lá cuối cùng còn sót lại
Tấm chân tình em trao gởi riêng Anh
Hỡi cơn gió vô tình bay lặng lẽ !
Khi đêm tàn cơn gió lại về đâu ?
Em - chiếc lá cuối cùng rồi cũng sẽ ...
Rụng lìa cành - vỡ vụn trên môi Anh .
Mưa phố núi 12112011
CUỐI CÙNG….ƠI LÁ !
Trả lờiXóaTôi về …
từ cõi nắng xưa
Thả rong cuối phố
chiều mưa chập chùng
Rơi !...rơi…!
chiếc lá cuối cùng
Lang thang xin nhặt
bão bùng lá ơi
Một mình…
lá vẫn chơi vơi
Trùng khơi riêng chốn
miền rơi úa vàng
Hong khô…
giấc ngủ muộn màng
Thẩn thờ tìm những
ngỡ ngàng trong thơ
Đêm này…
tìm lại trời mơ
Mà xưa Người cất
ảo mờ vào đâu ?
Lá rơi…
tình cuối canh thâu
Bể dâu xót lại
mưa ngâu đợi chờ
Chân tình…
nào dám ơ hờ
Gửi riêng một lá
giữa bờ thu phong
Bám cành…
bịn rịn chờ mong
Nụ môi tôi nhé
thong dong trao Người
Lá ơi !...
xin một nụ cười
Dù còn xót lại
Tôi - Người nhân gian
Cuối cùng…
vỡ vụn tôi mang
Chiếc hôn cùng lá
lang thang giữa đời
Thuydu