Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2013

thơ - Tiễn Em



Tiễn Em

Em đi ! Gió bỗng nghẹn lời
Tiễn đưa lần cuối bồi hồi xót xa.
Tóc mây ngôi rẻ bảy ba
Phía tôi còn thiếu lụa là phấn son.

Tặng em chút nắng vẫn còn
vương trên đồi vắng muộn hoàng hôn phơi.
Nhỡ mai mưa ướt mảnh đời
Mong em giữ vẹn tình người nơi đây.

Mưa bày cuộc gió hao gầy
Xuân thì em rót cho đầy chân nguyên.
Quên đi em - trút ưu phiền !
Mở lòng phía trước - Hồn nhiên vào đời.

Tiễn em vài giọt mưa lơi
Lẻ loi tôi đếm hạt rơi đầu cành.
Mưa quẩn quanh, ướt khóm chanh
Hương riêng em đấy cất dành mai sau.

Em đi ! Vào cuộc bể dâu
Một mình tôi lại nhặt sầu cho tôi.

Mưa phố núi 20122013

Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013

thơ - MÙA ĐÔNG

 
MÙA ĐÔNG

Chiều lên đỉnh núi sương mù
Đưa tay với lấy mùa thu muộn màng.
Qua rồi để chớm đông sang
Nghe hơi lạnh ấy mang mang cõi lòng .

Giật mình nói với mùa đông ,
Đến chi sớm vậy ai trông ai chờ
Đông rằng nàng cứ vu vơ
Mùa đông tự có bao giờ mất đâu ?

Nó nằm tận đáy tim sâu
Ngủ yên hạnh phúc ẩn màu nhớ thương
Khi nàng quạnh quẽ cô đơn
Mùa đông thức dậy dỗi hờn bò ra...

Mưa phố núi


Thứ Năm, 7 tháng 11, 2013

thơ - Thênh Thang


 
 

Thênh Thang
 
 
Sáng nay trước sân nhà
khóm tường vi vừa nở
Hương ngọt ngào quá đỗi
biết lòng còn thiết tha.
 
Chim họa mi vẫn hót
lời đắm say mượt mà.
Trái tim còn xao xuyến
vẫn riêng ta đấy mà !
 
Có nỗi buồn che dấu
Có khát vọng bao la...
Sương phủ mờ sân cỏ
Còn giọt nào cho ta?
 
Mỗi ngày, mỗi ngày qua
vết thời gian hoang phế
vẽ chân chim lên khoé
Đâu mắt ướt kiêu sa ?
 
Sáng nay tung cánh cửa
Tâm hồn rơi lăn quăn
Gặp trái tim bên vệ
Con đường vẫn thênh thang.
 
Mưa phố núi 03112013

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

thơ - Lửa mùa đông

Lửa mùa đông 0 phút (permalink)
 
Lửa mùa đông
 
Cho em xin thắp ngọn lửa hồng
Hong cơn đông những chiều bão bùng
Đôi môi  thơm cong se tình nồng
Khi tình yêu rạo rực hiến dâng.
 
Thắp nến say tình men khát !
Thắp sáng niềm tin vừa xa.
Sưỡi ấm cõi lòng đang giá
Ru êm ân ái mặn mà...
 
Hãy thắp sáng rực lòng em !
Câu yêu thương tình nở muộn
Một lần thôi anh nhé !
Kiếp sau ta lại đền.
 
Kiếp sau ! Ừ thì kiếp sau.
Ngàn đời tình mãi bền lâu
Chờ nhau thêm mùa đông cuối
Ngọn lửa hồng rực rỡ đêm thâu.
 
Cho em xin ân ái nồng nàn,
se yêu thương chân thật dịu dàng.
Dẫu ngày mai cuồng phong lạc lối
Em vẫn còn một chốn yêu người. 
 
Mưa phố núi 03112013

Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2013

ca khúc mới - Muộn màng chiều rơi




Muộn màng chiều rơi

 thơ Mưa phố núi

phổ nhạc và hòa âm Nguyễn Đăng Huy









Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

thơ -Treat or trick - Kẹo Halloween



Treat or trick
Kẹo Halloween


Những chiếc kẹo bé xinh
đợi trao đàn quỷ nhỏ
những cô bé thiên thần rạng rỡ
những chàng lính anh hề áo xanh
rủ đến từng bầy , dễ thương ghê !
Kẹo hết nhanh.

Tôi tặng những viên kẹo đủ màu
đổi lấy những nụ cười,
cất vội từng cụm reo vui
đến từ bầy quỷ nhỏ
lảng vãng bóng thiên thần
trong bóng đêm có tình thân.

Nầy hỡi bầy ma quỷ đó
kẹo này ẩn trái tim tôi
chia các em buồn vui
là điều duy nhất tôi còn có thể
trao ra không vướng víu vụng về

Không câu nệ
không phân biệt
không chia rẽ
không khen chê.

Hãy cứ bé xinh như những giấc mơ
Hãy cứ nghịch ngợm như đàn quỷ nhỏ
Chỉ một ngày trong năm - tâm hồn tôi mở ngõ.
Bất chấp thiên thần hay ma quỷ từ bóng đêm !

Mưa phố núi - 31-10-2012


Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

thơ - Khoắc khoải_đông


Khoắc khoải_đông


Cao cao bên thềm nhớ
mùa đông khoác áo đi tìm.
Sâu sâu trong lòng đất
trái tim nhỏ bé ngủ yên.
 
Làm sao em biết
nỗi nhớ chênh vênh mỗi mùa đông ?
Làm sao em thấu
từng cơn giá buốt cắt tê lòng ?
 
Tình càng say đắm
vượt qua thác cao biển ngàn.
Gọi những dấu yêu mịt mùng
Cầm hãm đam mê nghìn trùng.
 
Em ơi ! Tháng năm dài
Con nhớ theo nhau đọa đày
Từng ngày - từng ngày qua
Thấm sâu cùng dĩ vãng
Để từng mùa đông đến
Khoắc khoải trong tôi triền miên...
 
Mùa đông năm ấy, trắng xóa tuyết giăng bão bùng
Phòng em lạnh quá, âm vang tiếng gió hú buồn.
Xa xa tiếng sói tru rờn rợn ...
Nữa đêm rực sáng như ban ngày.
 
Bờ mi đã khép !
Ân ái buông xuôi cạn khô
Thèm dòng nước mắt
đã băng như tuyết rơi ngoài kia..
 
Em ơi  ! Vòng tay ngắn.
Em ơi ! Tình mật đắng.
Giá buốt hồn - từ ngày em bỏ tôi.
 
Mưa phố núi 22102013
 

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

thơ - Phố núi buồn




Phố núi buồn

 

Phố núi buồn
trũng sương chiều
con dốc đìu hiu.

 Phố núi tình
tha thiết mình
nụ hôn ngất ngây.

 Góc phố này
Chốn hẹn hò
lưu luyến vòng tay.

 Con đường gầy
Ân tình nồng
bụi đỏ_ chiều say...

 
Ai xa phố vắng_có mong ngày về ?
Tìm nhau trong nắng_chia những đam mê.

 Thênh thang con phố - hanh hao chiều nhòa
Đợi nhau mong nhớ - tan theo bụi mơ ...

 Người dân phố núi yêu thương nồng nàn
Tình nhân phố núi thơ ngây dịu dàng
Đời, đời phố núi bao dung đại ngàn.

 Phố của gió.
Phố của mưa.
Những hẹn hò hoài niệm đong đưa !

 Phố ngợp nắng.
Phố ngàn mây.
Tình một đời chìm ngập men cay !

 
Mưa phố núi 15102013 

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013

thơ - Hẹn ước mong manh

 
Hẹn ước mong manh

Đợi anh, em mãi mãi chờ mong.
Từng cơn sóng dâng bão trong lòng.
Dòng sông có bao giờ ngừng trôi ?
Để tình thôi khát khao chới với.

Mộng ước có khi nào gian dối ?
Sao nhịp tim em vẫn ấm nồng.
Môi vẫn hồng và ánh mắt vẫn trong,
còn không, những cơn mưa mùa cũ ?

Nếu ánh mắt đã thôi không đắm đuối...
Nếu niềm tin chỉ lạc vào hư vô ?
Nếu tình yêu chỉ giấu trong nghi ngờ...
thì thôi ta còn chi để nhớ !
Để chờ , để đợi , và để mong ?

Còn không ? Còn không ? Giấc mơ hồng.
Một tình yêu không vẫn đục bụi trần.
Còn Không ? Còn không ? Giấc phiêu bồng ?
Một tình yêu không xóa theo thời gian .

Ngày mai cho dẫu anh là ai ?
Em vẫn mãi là cô gái ấy,
vẫn nồng nàn lời yêu trên môi .
Giấu tim mình một bóng anh thôi

Hẹn ước vô tình như cơn gió !
Có còn không những kẻ chung tình ?
Khi dòng đời vần xoay cơn lốc...
Khi ân tình - dẫu có, ngỡ như không .

Mưa phố núi


Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

giới thiệu ca khúc mới - GIẤC MƠ CỦA TÍM








GIẤC MƠ CỦA TÍM

Thơ : Lẻ Bóng
 Phổ nhạc : Sương Thu & Little_Ant
Hoà âm : Nguyễn Thắng
Ca sĩ : Hoàng Yến
Released : Team Z5000 Concert Sound Productions
 
 
GIẤC MƠ CỦA TÍM

Người biết không trên triền mơ dốc nhớ
Tôi để quên một chiếc lá tình thơ
Lá Mùa Thu mơ tím ngát đôi bờ
Trái tim vẽ đôi vần thơ trong đấy

Người có qua bên triền đồi thuở ấy
Nhặt giùm tôi gửi đấy gió về thương
Và nơi đây thôi đợi mấy nhật thường
Để nhận lại vần tương tư xưa hẹn

Những canh khuya !Những canh khuya
Tím vào mơ ....... bẽn lẽn ...
Giấc ngủ đầu chìm giữa trận mưa ngâu ...
.Đợi chờ nhau kinh tuyến qua địa cầu ...
.Khi trùng hợp tím màu tươi rạng rỡ ! ...

Những canh khuya ! Những canh khuya !
Ta còn chờ ... chờ mãi tím mùa sang
Ta còn chờ ... chờ mãi bước người sang ...
Ta còn chờ ... chờ mãi ...... Thu ngỡ ngàng .......

Little_Ant ( Thu Sydney 2013 )





Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

thơ chủ đề - Tự tình

Trả anh ba đoạn cuối

***

Nắng không hề nhạt màu
dẫu thu vừa chạm ngõ
len lõi đi tìm bụi nhớ
dệt màu áo người rất xưa ...

Thơ chưa đi xa lắm mà !
Đã vòng vèo quên lối
Tình ý còn nguyên - cũ_mới ?
Người dưng đang khát say mèm.

Trả lại anh ba đoạn cuối
chưa bắt đầu đã vội xong.
Riêng giữ chút tình yếu đuối,
thơ mãi thủy chung với giòng .

Mưa phố núi thứ sáu 13 - 9 2013
 

Tự tình

 
Vía anh treo thõng cành cây
Hồn nằm chìm sâu đáy nước
Mỗi câu thơ tình trỗ ngược
Ai người hiểu được - tình nhân ?

 
Xót xa bởi lắm phong trần
Buồn thương ? Điệu ru rã mục ...
Trăm năm có về được cội ?
Dặm xa cánh chim ngút xa !

 
Nỗi sầu chừng đang bãng lãng
dập dềnh tháp cánh thiên di.
Biết mình chùn chân gối mõi.
Đò xưa bến vắng còn lì ?

 
Thư tình vu vơ san xẻ
Đói lòng nhặt mấy giọt thương
Đêm chùng thâu canh vắng vẻ
Ai người thấu nỗi dặm trường ?

 
Mưa phố núi 16092013
 
 
 
Vô danh


Lén giấu vào tà áo tím
mùi hương bưởi ngày xưa
Thưở áo lụa hoàng hoa guốc mộc
tặng cho anh người lính bây giờ.

Trộm làm rất nhiều bài thơ
đăng trên net. tưởng tượng gởi ra tiền tuyến.
Nhân danh dũng sĩ chưa bao giờ biết mệt
Sức đã tàn đâu khánh tận hiến dâng.

Đọc thơ anh khiến tôi bần thần...
Đa tình mấy chỉ là câu thơ con chữ
Những giới hạn cuộc đời và không gian cách trở
Tôi thà làm con chiên ngoan...

Nghiệp làm thơ cảm thương nông nỗi
Dòng sông đời vốn cạn ý trơ.
Mùa thu đẹp chẳng giấu dùm bỡ ngỡ
Trái tim thơ không dối bao giờ !

Nếu người lỡ yêu tóc dài tóc ngắn
Trách chi thu bội bạc mơ màng.
Thân đã chọn suốt đời áo lính
Sống mãi lòng thơ nha, chiến sĩ vô danh !

Mưa phố núi 23092013 

Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

audio thơ - Gởi tình vào thu




Gởi tình vào thu

Khi mùa thu đi qua
bàng hoàng mềm thân cỏ.
Những chiếc lá khô ngơ ngác
run rẫy trong chiều bơ vơ.

Em ngang qua đời anh
sao mùa nào cũng vội ?
Từng ngày lặng lẽ trôi
tay anh buồn chới với
Níu kéo gì ? Màu áo đã bay xa.

Nhặt nhạnh từ miền ký ức hôm qua
nay đã thành cổ tích.
Sợi tóc xanh ngày nào
vừa chớm pha sương.
Rưng mi sầu - lệ đàn ông chảy ngược
Không em ! Đêm thăm thẳm vô cùng...

Ta băng qua đời nhau
mùa thu trước thềm nức nở.
Thả thơ ngập tràn lòng gió,
tan loãng giữa đời
Anh chưa kịp ngõ lời yêu.

Sương trĩu hạt - lòng thu vương vương...
Vùi nỗi nhớ ngậm câm dòng tiếc nuối
Chiều đi hoang,
tình đành cất sau lưng.

Em ! Người gõ cửa mùa thu,
ánh mắt buồn tha thiết
lãng đãng trôi theo chiều
từng cụm nhớ trong veo !


Khi em đến - thu tan trên đầu cỏ
Em đi xa - mùa thu ngồi chờ
Em trở về - những chiếc lá bồn chồn xao xuyến quá !
Em lại ra đi - thu trở gió ngập ngừng.

Ta gõ cửa - hồn thu im lặng
Ta dỗi hờn - thu se sắt bâng khuâng
Ta gào thét - thu đổi màu tàn úa
Ta lặng thinh - thu câm nín giẫm chân.

Trước mặt ta, đong đưa chiều nhạt nhòa con nắng cũ.
Hoàng hôn rơi , tình vẫn nghẹn không lời
Sau lưng ta đeo khối tình của đá.
U uẫn đến ngàn đời - mùa nối mùa vẫn rơi.

Hỡi người con gái chọn mùa thu tìm đến
Khóc trên nấm mộ ta một lần ! Mùa thu sẽ quay lưng .

Mưa phố núi 29-11-2012


Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

thơ - LỖI LẦM



 
LỖI LẦM


 
Nếu mùa thu không đằm hơi thở yêu ?

Sao luyến ái vấn vương hồn cây cỏ

Mùa đông không dành cho nỗi nhớ,

sao lạnh lùng tàn cây trơ lặng câm ?


 Nếu mùa xuân vẫn chưa về qua ngõ ?

Sao lời tình cứ hấp háy trên môi.

Ngoài kia trời tròn con nắng đợi

ngõ vắng buồn xôn xao cánh phượng rơi !


 Hỏi đất trời - Sao bốn mùa luân đổi ?

Tội tình gì con tim phải điêu ngoa.

Một lần thôi xin em đừng gian dối

Ta một đời thà như đá ngây ngô.


 Một góc trời riêng lòng bổi hổi...

Áo phong ba chưa nhuốm hết bụi trần.

Xin góp gió chao đầy thêm nỗi nhớ .

  Lỗi lầm này chẳng phải bởi em ra...


 


Mưa phố núi 14-8-2013


Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

thơ - Nắng chia



Nắng chia


Nắng chia ! Ơ kìa nắng chia.
mùa thu mong manh che mặt.
Lời thơ ru mềm câu hát
tình ơi, đôi mình vẫn xa.

Nắng thu ơ hờ chớm trong
nỗi buồn đi rong lạc lối.
Này thu sao còn mê mãi ?
tròng trành quên mất tình nhau.

Vẫn anh bên thềm nỗi đau
tiếc thương bờ vai tóc rối.
Sắc tàn - hương tận chơi vơi
lẻ loi bước chân mòn mỏi.

Về thôi ! Đời chia hai lối
Muộn phiền thu ẩn màn sương
Là đà phiến hoang vạn cổ
Vì nhau chia nỗi đoạn trường.

Mưa phố núi 09092013
 

Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013

Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2013

thơ chủ đề - Lãng mạn cùng thu



Tiếng Thu

Đã thấy hồn thu trở về
Trong làn gió trổi đê mê
Dẫu ngày lặng lẽ mùa chẳng hẹn
Vẫn dài tiết đợi tháng lê thê.

Ai ngắm sắc thu mơ màng ?
Ẩn tình đượm nghĩa vẹn toàn
Bồi hồi nổi nhớ trôi qua cửa
Gởi lên trời thẫm ý miên man...

Nếu biết lòng thu chứa chan ?
Nai vàng ngơ ngác hoang mang
Ngàn năm hồ dễ chân tình ấy
Còn hẹn còn mong ước nguyện vàng.

Gió xoay dìu dịu khẽ khàng
Khói chiều nhàn nhạt loang loang
Biết ai ngồi ngóng, sao mùa đến ?
Rụng chiếc lá bàng, vẳng thu sang.
 
Mưa phố núi 12-9-2012
 
 

 
 
Mùa thu - em & tôi


Thu trút lá.
Hỏi mùa, sao cứ buồn da diết ?
Tôi yêu em
tẩn ngẩn chẳng thành lời .
Gió nói gì cùng những áng mây trôi
Tôi bãng lãng giữa muôn ngàn quên - nhớ !

Thu bỡ ngỡ
tim tôi dường nghẹn gió,
nhặt trái sầu
ươm mầm rễ chồi đau .
Có những lúc thấy mình
bỗng ngơ ngẩn chi đâu.
Thu vẫn đến ! Ừ , kệ thu cứ đến.

Em và tôi ,
những cơn gió nghịch mùa
Thích cợt đùa chạy trốn nỗi hoang sơ
Thu hờ hững - mà tình tôi bền vững
Em ngây thơ nên thu mãi dệt mơ...

Vàng ươm mật - sau lưng tôi hương cốm
Nắng hanh hao - óng ả nỗi buồn phơi !
Ngày vội vã - tôi bồi hồi tỉnh thức ?
Nhặt bóng mình, xếp lá cất mùa rơi.


Mưa phố núi 16-9-2012


 
Thu Levitan

Chân buồn trở gót thăm chốn cũ
Đọc thơ lòng dạ ấm ngọt ngào.
Vẫn anh xứng mặt trang nam tử !
Ôm mưa thả gió giữa trời cao.

Ơi hồn thu cũ chớm xôn xang.
Thu Levitan ngập lá vàng,
Mùa đi mãi miết tình nguyên thủy
Có cần những lời lẻ hênh hoang.

Mãi còn ký ức anh bên em...
cùng ngắm vàng rơi rót xuống thềm.
Đợi nhau cùng đếm hồn thu thảo.
Thu này...lặng lẽ...chờ đông sang.

Có ai ngăn được thu trút lá ?
Vẽ lên sắc thắm nét võ vàng.
Ai người thấu nỗi lòng cô lữ ?
Dõi bóng nai hiền dạ chứa chan.

Cho đi cho hết những mùa yêu...
Giữ lại trong em một túp lều
Bến sông nho nhỏ con đò nhỏ,
Chở tình chở nghĩa nặng liêu xiêu.

Mưa phố núi 10-9-2012
 
 
 
 

 



Tùy bút - MÙA TỰU TRƯỜNG

 


         Đã bước vào tháng chín,Cali vào thu ,một vài cơn gió thoảng se se cái lạnh mát mẻ dễ chịu.Mùa tựu trường, những đàn chim non chíu chít bay về lại sân trường.Các chú ve sầu -chắc đã mất dạng trên những vòm phượng vỹ Sài Gòn thương yêu năm nào.Phượng Tím Cali như đang phai nhạt dần hương sắc.Những cơn gió heo may đã về lại chốn này ,thổi bay những tàn phượng tím rụng đầy trên thảm cỏ,trường vắng lại bắt đầu xôn xao.Những vạt áo tươi màu,rực rỡ rồi sẽ tề tựu về cả đây.Ươm đầy thương nhớ , mong thu về,để những vạt cỏ được tắm đẫm trong sương thu.


Sân trường Bùi thị Xuân xưa, giờ còn chăng những đôi mắt nai hiền bỡ ngỡ.Còn chăng những bờ tóc xõa lóng lánh thơ ngây ?
Kỷ niệm ? sao như vẫn đong đầy trong nổi nhớ.

     Ta đâu còn cái tuổi để được tung tăng cặp sách đến trường ,còn đâu được nhõng nhẻo vòi tiền mẹ mua quà sáng.Còn đâu những ánh mắt hấp háy liếc dọc nguýt ngang khắp sân trường tìm xem ánh mắt anh con trai nào thông minh hơn.Còn không tiếng Guita chập chùng của Luân Vũ đi theo bước chân Mưa ?
Trường làng tôi ,cây xanh lá vây quanh ,muôn chim hót vang lên êm đềm.Lên trường tôi con đê bé xinh xinh ,lan qua đám cây xanh ,nhẹ lướt !...

Mai Chân nè ! bữa trước bồ hỏi Mưa có còn nhớ lần hội diễn văn nghệ toàn trường niên khóa 84-85 không ? nhớ chứ Mai Chân ,nhớ chết đi được ấy chứ ! không biết bồ kiếm đâu ra tà áo dài màu hồng phấn cũ xì cho Mưa mặc đó. Aó của bồ đẹp hơn làm mình cứ phụng phịu giận hờn không muốn ra sân khấu.Thầy chủ nhiệm giới thiệu đến lần thứ ba ,bồ vừa đi vừa lôi cổ mình ra sân khấu.Khán giả ngồi ở dưới cười ran ,bồ thì cao lêu ngêu ,ngực xẹp lép trong tà áo dài tím Huế kiêu kỳ.Mặt bồ cứ nghênh lên ra dáng chị cả,còn mình bé tí tẹo như cái kẹo bọc giấy hồng.Tà áo còn dài hơn thân người ,mình đi mà cứ sợ vấp té.Sân khấu bằng gỗ ghép mình đi guốc cao gót ,sợ ơi là sợ ! Mình khớp đến nỗi hát chẳng ra lời ,bồ cứ hích vai mình mãi ,sao bồ lại có được dạn dĩ và tự tin đến thế.Nhờ vậy mà cứu mình. Nữa bài đầu coi như bồ đơn ca ,nữa sau mình mới bắt kịp hát bè theo bồ.Bữa đó không biết Luân Vũ nhà ta ăn trúng thứ gì mà ổng đàn quá tới.Bài hát còn chưa dứt nhịp ,thì khán giả đã vỗ tay như pháo.Không phải vì tụi mình hát hay... mà vì...diễn...coi ngộ quá.Còn đoạt giải ba khuyến khích mới bảnh chứ.Tụi bên lớp P cứ là tức cành cạch...nhớ ghê luôn hỉ ?

Sau buổi biểu diễn đó thì bộ tam tụi mình thân hơn bao giờ hết. Trường làng tôi đã trở thành bài hát hiệu của lớp.Bọn mình đi tới đâu cũng bắt Luân Vũ phải vác theo cây đàn.Sông Biên Hòa ,núi Bửu Long ,suối Tiên ,suối LỒ Ô... đâu đâu cũng in dấu chân bọn 12a bọn mình.

Mai Chân bây giờ là đại gia của rừng phong ,ấm êm một cõi ,sắc nước hương trời còn hơn cả ngày xưa ,thời con gái !

Mưa tui là kiết gia của Little Sài Gòn ,nhàn nhạt đời mưa gió.Nhan sắc cũng thường thường chẳng thêm tí nào ,có hơi phệ...hơn chút xíu.

Luân Vũ vẫn đẹp trai như xưa,còn là độc thân quý tộc của xứ tuyết Chicago.Vẫn đều đều mỗi năm một chuyến về thăm trường xưa phố cũ.

Chỉ còn hai tuần nữa thôi ,chàng cũng sẽ giả từ kiếp cô độc.Sẽ về Nha Trang cưới vợ nhí...đã ha !Cô vợ bé tí ti vậy không biết...mần chi được vậy ta ? thiệt ngày anh 22 tuổi em mới vừa chào đời...nay anh đà bốn mấy ta mới cưới nhau thôi...Rồi anh 60 tuổi em vẫn còn phơi phới...

Đừng giận mình Luân Vũ nhé ! bữa hôm trên facebook chat với bạn ,Mưa có đặt vấn đề ,sợ rằng cô bé đó chỉ có thể chia vui cùng bạn ,lại không thể xẻ nhọc nhằn. Bạn chưa bao giờ lập gia đình nên chưa hiểu hết điều mình nói. Mình đã thâm niên 17 năm trường rồi bạn ơi ! ngọt bùi cay đắng ta nếm đủ , biết quá nhiều rồi còn gì. Tình yêu chỉ đẹp lúc ban đầu , khi bước vào hôn nhân sẽ tụt lại hàng thứ yếu.Không có gì quan trọng hơn là sự chia xẻ cảm thông đồng điệu .Cũng là Đinh Mùi mà sao ông khờ câm vậy không biết ? Nhan sắc của người con gái cũng mong manh chóng vánh như hàng cây đang trút lá ngoài kia .Tánh ông xưa nay có ai hiểu hơn tui được , Luân Vũ nhút nhát ủy mị như con gái , lại ít nói kín đáo, thích suy gẫm nhiều hơn là đối thoại. Nhiều lúc nói chuyện với ông mà tui cảm tưởng như mình là chị hai nói chuyện cùng cậu bé vậy. Người gì mà ngố , nói chi cũng cười trừ ,tức cành hông. Nữa có bị vợ nhí ăn hiếp ,đừng làm rộn tui hà ! Không vấn kế đâu ,cho chết - ham vợ nhí.

Sáng nay Mưa làm siêng chút xíu , dậy sớm chút ghé trang Bùi thị Xuân để lại vài bài thơ nho nhỏ cho các bạn đó ! bộ Luân Vũ nhớ thơ tui lắm sao?
Vừa vắng người ta có vài tuần thôi là kêu rầm nhặng xị .Người ta còn nhiều việc phải làm mà , quỡn đâu lo post thơ cho ông đọc .Xí...! thấy ghét. Còn không lo mà họa thơ tui cho hay ,ở đó mà ấm ớ. Mai mốt ông rước vợ qua bên này , hổng chừng còn hông được phép đọc thơ tui nữa đó !

Sao đàn ông con trai mấy ông sợ vợ dữ vậy ? Vợ , chứ đâu phải má , ông nào ông nấy cứ lấp ló như con chuột nhắt , rầu mấy ông ghê !

Coi Mưa nè , ngon lành hông ? chồng Mưa cũng thuộc loại bảnh trai chứ bộ.
Vậy mà cưng Mưa số dách.Ông bà mình nói con người ta hơn nhau ở cái đức. Mưa tôi lúc nào cũng ngoan hiền , có bao giờ lấn lướt ai đâu. Có sao nói vậy người ơi , không hề biết xảo trá là chi. Bởi vậy tha hồ mà hưởng phước , mỗi tội nghèo...nghèo nhứt lớp mình ,nghèo nhứt Bolsa luôn...hahaha... Ta nghèo nhưng ta rất vui , cả đời chẳng sợ trộm cắp.
Ta xấu gái nên chẳng sợ ai gạt tình. Ta vô tư nên chẳng bao giờ mất hy vọng. Càng già lại càng thấy mình phúc hậu nữa nè ! hihihi...

Trường làng tôi,hai gian lá đơn sơ ,che trên miếng sân vuông mơ màng.Trường làng tôi không giây phút tôi quên ,nơi sống bao kỷ niệm ngày xanh.Nơi sống bao mái đầu xanh màu.Đời vui như bao lá xanh ,lá xanh...


Nói nhỏ cái này với Luân Vũ nha ! hồi xưa tui cũng mết ông dữ lắm đó. Ai biểu ông đẹp trai...con trai mà cặp mắt cứ ướt rượt...mơ huyền mờ.Nhưng tui cũng giận ông lắm ,ham chơi hơn học.Cũng may mà tui có anh H.bản lãnh hơn ông nhiều ,so với anh H. ông còn thò lò mũi xanh...khà khà.
Nói ra điều này coi như món quà tặng ông trước khi cưới vợ đó nha !
Tiếng đàn của ông thì nhứt thiên hạ , sau này tui cũng từng hát với nhiều tay đàn , gần đây thì không còn cơ hội nữa , chỉ là karaoke thôi.Trong lòng của Mưa tiếng đàn của Luân Vũ là mượt nhứt, cũng như trong lòng ông , thơ của Mưa là cute nhứt , vậy thôi !

Hy vọng là tiếng đàn của ông và dòng thơ của tui cứ mãi mãi tự nhiên và trong sáng như tình bạn của bọn mình , quý giá thay , gần 30 chục năm ,ít sao ?

Mai Chân !không được ghen với Mưa đâu nha , bởi vì bồ dữ như bà chằn lửa vậy. Mấy anh con trai lớp mình gặp bồ cứ như gặp thái hậu Dương Vân Nga. Ai biểu? con gái chi mà sắc sảo quá ! chỉ có Mưa là hiểu bồ nhứt thảy, bồ chỉ ngầu nơi khóe môi thôi , còn tâm lành như bụt vậy. Nếu không sao tụi mình còn gắn bó đến bây giờ?

Nhân đây mình cũng có vài lời cảm ơn chân tình của Mai Chân dành cho các bạn bè còn lại bên VN nhé ! cũng may mà lớp mình có một đại gia tâm từ bi như bồ, nghèo như mình - chỉ có cái miệng hô hào là giỏi thôi.

Cảm ơn tất cả mọi sự đóng góp của Mai Chân dành cho bạn bè , cũng như của tất cả các bạn dành cho Bùi thị Xuân yêu dấu . Mãi mãi ,Trường Làng Tôi là nhạc hiệu trong lòng bọn mình nhé. Nào ,các bạn hãy cùng Mưa hợp ca thêm một lần nữa nào ! Hát cho thật to lên và phải nhịp nhàng mới đúng.


Trường làng tôi nay vang tiếng ê a,nay in bóng bao em nô đùa
Trường làng tôi không giây phút tôi quên,dù cách xa muôn trùng
trường ơi !
 
Tùy bút Mưa phố núi 04092011




<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2012 13:22:01 bởi mưa

Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013

thơ - Hóa thân

 

 

Hóa thân

 
hóa thân vào tượng đá
không rơi lệ tủi hờn
tình buồn như lá cỏ
cúi rạp mình cô đơn. 
 
hóa thân vào cơn gió
ban phát nỗi ưu phiền
vô vàn không đếm xiết
cho đi vẫn còn nguyên.
 
hóa thân vào tia nắng
long lanh mắt ai cười
màn đêm chầm chậm tới
tiếng thở dài lẻ loi... 
 
hóa thân làm mây trắng
an nhiên bay giữa trời
tự do chòng chành nặng
mưa ướt bờ vai côi.
 
hóa thân cùng năm tháng
trôi nỗi theo phận người
buồn vui đi lại đến
muôn kiếp khổ đau thôi !
 
giam hồn vào tượng đá
chưa trói được nhọc nhằn
đá ngàn năm câm nín
thơ vay lời thở than...
 
Mưa phố núi 31082013
 

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

thơ - Mưa thu

 
Mưa thu
 
Mưa thu lất phất rơi sợi buồn...
Mưa giăng ngơ ngác mắt lệ tuôn.
Mưa run trên phím tơ chùng lòng
Ai nơi xa vắng nhớ nhung chờ mong?
 
Mưa gieo nỗi nhớ _lơ thơ - tình !
Mưa  say sưa khóc nhạc triền miên.
Năm canh xa vắng chim gọi bầy
Ai đan tâm phá giấc điệp say?
 
Giọt reo tí tách cung trầm buồn...
Tình xa ngút ngắt...cơn mộng hờ.
Mùa thu lưu luyến nay về đâu ?
Chờ nhau muôn kiếp đan mộng sầu.
 
Tan vỡ rồi giấc mơ qua thềm vắng
Mưa thu sầu - da diết vì đâu ?
 
Mưa phố núi 28082013 

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

truyện ngắn - Còn mãi mùa thu





Còn mãi mùa thu



Nàng lại thất hẹn bỏ tôi một mình chiều thứ bảy bơ vơ. Có lúc tôi thấy mình như một gã khờ ngẩn ngơ giữa phố. Suốt cả tuần chỉ mong đến thứ bảy để gặp nàng mà nàng nỡ bỏ rơi tôi hết lần này đến lần khác. Thất hẹn - quên hẹn - và trể hẹn là hương vị tình yêu giữa tôi và nàng. Đừng tưởng tôi không biết giận dỗi nghe, tôi còn biết đau đớn tủi hờn như tất cả những thằng đàn ông khác, chỉ là không biết làm sao thể hiện nó ra thôi. Đàn ông con trai ai thèm nhỏ nhặt với đàn bà, lúc nào nàng cũng có những nguyên do thuận tình hợp lý, tôi còn biết vịn vào đâu mà hờn trách oán than ?

* Anh thông cảm nha, bộ phim đó còn chiếu tới tuần tới, bữa nay Macy's đại hạ giá cuối mùa, mấy nhỏ bạn réo em dữ quá !
* Em phải dự buổi họp mặt gia đình, không mang anh theo được.
* Birthday của xếp chỉ mời bọn thư ký văn phòng như tụi em...vv...

Nàng có một gia đình lớn, đông đảo bạn bè lại là nhân viên của một công ty quy củ tôi còn biết chêm vào đâu ? Khoảng thời gian còn lại cho tôi cứ bị cắt xén dần mòn. Tôi cũng từng làm một thằng điên đi theo điều tra rình rập nàng. Nàng chưa hề nói dối khiến tôi cảm thấy xấu hổ, mặc cảm tội lỗi cho sự nhỏ nhen vị kỷ của mình. Nàng đâu phải của riêng tôi, nàng còn là con người của gia đình của xã hội, của shopping của tiệc tùng...vv...và vân vân...

Ai biểu tôi là người trầm lặng thích hành nghề tự do ?
Ai biểu tôi là con một và chọn yêu nàng ?

Dạo này công việc của tôi không đều đặn lắm. Mùa thu người ta không thích cưới nhau. Công việc ở đài truyền hình cũng thất thường, ống kính của tôi cứ ngủ ngoan trên bàn, trong hộc tủ, thỉnh thoảng tôi lại đem ra ngắm nghía lau chùi.

Hôm nay trời đẹp vậy sao mình không đi ra ngoài săn ảnh nhỉ ? Tôi đã cất lại nghệ thuật của mình, gói ghém thật cẩn thận vùi tận đáy tim sâu.
Màu nắng say ? Mùa gió hây ? Vạt tóc bay...

Ai bảo những bộ ảnh cưới của tôi đầy nghệ thuật ? Chắc các đồng nghiệp thích tán tôi lên thôi, họ bốc thơm đến nỗi tôi cứ tin là thật. Tôi chụp ảnh cưới theo đơn đặt hàng, dưới sự sắp đặt của anh chàng quay phim, cũng có khi tùy thuộc vào người dẫn chương trình. Rồi đến cha mẹ của cô dâu chú rễ hay chính bản thân họ, những kẻ yêu nhau và chọn lựa sống chung.

Có những bức hình tôi chụp thấy rất đẹp, rất hài lòng nhưng họ không vừa ý vì những lý do cỏn con. Tấm này thấy cô dâu bị mập, tấm kia trông chú rễ quá nghiêm. Có khi họ không vừa ý vì một lọn tóc rủ xuống trán, một vết sẹo mờ trên mặt...Tôi đành phải chụp lại cho họ vui, có khi làm lại cả một bộ ảnh. Chụp đi chụp lại chỉ là vấn đề sắp xếp thời gian, có những góc cạnh không thể sắp xếp lại nổi. Làm sao bắt gặp lại nét mặt hân hoan của cô dâu trong ngày cưới, gương mặt lo âu thấp thỏm trước một bước ngoặt trọng đại của đời mình, nét trầm ngâm suy tư của chú rễ- cốt lõi của đàn ông. Ánh mắt của họ mới nói lên tình yêu đâu chỉ nụ cười. Vậy mà nghệ thuật của tôi cứ bị chối từ không thương tiếc.

Sống lâu với nghề tôi buộc mình phải biết nhẫn nhịn. Nghệ thuật của tôi là để phục vụ nhân sinh. Nhân sinh dạy tôi biết chịu đựng để thích nghi mà tồn tại. Nàng của tôi khiến tôi trầm tư, đi tìm sự yên lặng cho riêng mình. Như con nhộng đã ngủ vùi trong chiếc kén, tôi rút khỏi chiếc vỏ cô đơn hôm nay thoát thân thành bướm, tôi muốn ôm hết cả mùa thu ngoài kia.

Công viên chiều nay vắng, tôi thả bộ lơ thơ với chiếc máy ảnh trong tay mình mong tìm được chút gì mới mẻ để cân bằng nỗi chán chường hụt hẫng đang bủa vây trong tôi. Công viên này với tôi quá quen thuộc, bốn mùa thay lá công viên cũng thay màu. Ống kính tôi đã lướt qua hầu hết mọi ngóc ngách ở đây, tôi còn quen rất nhiều gương mặt hay ra vào chốn này. Chỉ có màu nắng là thay đổi đậm nhạt để mỗi ngày không giống như mọi ngày.

Tôi ngồi xuống ghế đá cạnh bờ hồ châm cho mình điều thuốc, hít hương vị của khói cay, niềm hạnh phúc nhỏ nhoi mà tôi buộc lòng phải từ bỏ khi ở bên nàng. Chao ơi tôi lại nhớ nàng rồi, bà chúa ngục lúc nào cũng trấn áp tôi. Có thứ gì kỳ lạ hơn nổi nhớ ? Vừa da diết đọa đày, lại thêm tẩn ngẩn mê say. Nhớ ! Có thể ngọt đậm nơi đầu lưỡi, chát ngầm nơi cuống họng, tê tái trên da thịt và cay xè trên mi mắt. Nhớ chính là hương vị cuộc đời tôi, tôi nhớ em , nhớ mẹ, nhớ quê nhà, nhớ cả ngày hôm qua và hôm kia, hôm kìa hôm kĩa nữa. Con người của tôi rất lạ cứ như con rùa rụt đầu vào dĩ vãng. Tôi tránh né thực tại và sợ tương lai, một thứ gì mơ hồ không sao nắm bắt được lại vô cùng lạ lẫm, sao người ta không sợ như tôi nhỉ ? Tôi trân quý dĩ vãng vì đã thuộc lòng nó như thuộc những đường chỉ tay ngoằn nghèo trong lòng bàn tay mình. Đồng nghiệp hay đùa gọi tôi là kẻ hoài cổ. Tôi vốn chậm chạp nên cứ bị rớt lại phía sau.

Nắng dìu dịu hanh hanh, lá cứ rụng từng cơn vằn vèo trên mặt hồ làm thành những làn sóng nhỏ gợn lăn tăn. Lũ vịt đùa chơi vô tư lự, chúng bơi thành đàn thành đôi tranh giành nhau miếng mồi. Những chiếc thuyền giấy nho nhỏ trôi trôi...

Một chú vịt con đuổi theo thuyền giấy mổ vào thân thuyền, thuyền lật nghiêng dưới nước rồi lại nổi lên trôi lềnh bềnh...Cũng như cuộc đời tôi ...vô định ! Chuyện của tôi và nàng chẳng biết đi tới đâu ? Tôi yêu nàng, cái đó đã chắc. Nàng có yêu tôi không ? Em có muốn suốt đời gắn bó với một người đàn ông hoàn toàn khác biệt em ? Một người mà ngoài em ra chỉ còn nghĩ đến mẹ. Mẹ ở rất xa tận bên kia đại dương. Một người đã học thói quen suy nghĩ nhiều hơn nói chuyện. Một kẻ vẫn còn trắng tay...dẫu tóc đã có đôi sợi bạc.

Anh rất nhớ em, em biết không ?

Thêm vài con thuyền giấy trôi chòng chành, lũ vịt hùa theo cạp cạp. A ! Thì ra thuyền chở thức ăn cho vịt. Ý tưởng hay đấy chứ, ngồ ngộ...Tôi đi ngược lên phía trước tìm hiểu xem ai là người đã nghĩ ra trò chơi dễ thương này ?

Cô bé ngồi bên bờ hồ, ngay trên nền cỏ lui cui xếp thuyền giấy. Xong một chiếc thuyền con cô bé nhón lấy một ít cereal cho vào lòng thuyền rồi đẩy xuống nước. Thuyền chao đảo lắc lư như tìm hướng...rồi cũng từ từ trôi. Lũ vịt kéo đến càng lúc càng đông, ầm ỉ cả một góc hồ.

Nắng từng đốm rơi vãi vung vít trên làn tóc xõa ngang vai. Đôi giày boots bết bùn xoãi trên cỏ, bộ quần áo màu đất đỏ trên người cô bé mặc khớp hoàn hảo với khung cảnh nơi này, với tâm trạng tôi, với màu thu vừa ửng chín.

Dòng máu nóng chảy hừng hực trên hai cánh tay tôi. Tôi bấm lia lịa...Trái - phải - nghiêng - xoay...Tim tôi đập loạn xạ...

Tôi lại gần hơn, cô bé ngẩng lên nhìn gật đầu chào rồi tiếp tục xếp thuyền giấy. Tôi cố thâu hết từng động tác nhỏ, cả những dòng chữ tròn trịa trên thân thuyền. Đôi tay thon thon nổi những đường gân xanh. Gương mặt thon gọn, đầu mũi tròn hơi gãy, cặp mắt một mí hiền hòa, đôi môi nhỏ tí ti, lốm đốm tàn nhang trên đôi má. Tôi nín thở, một khuôn mặt tự nhiên mộc mạc chính là nét đẹp mà bấy lâu nay tôi tìm. Thấy mình quá hồi hộp tôi sợ ống kính bị run. Tôi dừng lại một chút hít thở cho đầy phổi. Cô bé vẫn thản nhiên như chẳng quan tâm đến tôi, sao tôi cứ lính quýnh sợ cô bé không đồng ý cho tôi chụp hoặc làm một thái độ nào đó cắt ngang ánh mắt nghệ thuật đang sung mãn trong tôi. Tay tôi bấm lia lịa như kẻ đang đói.

Cô bé bỗng ngước mắt nhìn tôi...thoảng một nụ cười. Chao ơi ! Tôi đã thu được cả áng chiều trong đôi mắt đó.

Nắng thu - gió thu - vạt áo thu và cô bé mùa thu...May mắn đến cùng tôi bất ngờ. Cô bé ăn ảnh quá, tôi chụp được cả vạt nắng chiều đan xiên trên mớ tóc buông lơi. Những sợi nắng biết nghịch ngợm nhảy lăn quăn...

Nắng nhạt màu - chiều dần buông. Cô bé ngừng tay xếp giấy đứng dậy đi dọc bờ hồ...trước đôi mắt ngỡ ngàng của tôi. Cô bé dùng một cây sào vớt lại những chiếc thuyền sủng ướt bỏ vào một chiếc bọc ni lon đã được chuẩn bị sẵn.

Tôi thấy mình muốn nghẹn thở, khát khao lên tột đỉnh...Trời ơi lúc này mà máy ảnh hết pin dám tôi quẳng nó xuống hồ liền. Đẹp quá ! Cô bé có vóc người thanh nhã đang cuối lom khom vớt thuyền giấy. Tôi tưởng tượng cảnh Lý Bạch vớt trăng rồi té xuống nước...Tôi lại thật gần cô bé...nhỡ khi ...tôi còn kịp vớt.

Cô bé rất thành thạo công việc của mình sao tôi cứ hồi hộp vô ích. Vớt xong đám thuyền cô bé trở lại chỗ ngồi khi nãy thu dọn sạch sẽ rồi vẫy tay chào tôi. Tôi thấy mình đi theo cô bé mà chẳng hiểu vì sao ?

- Bé Thu này...em...
- Anh sẽ gặp lại Michelle mà, thứ bảy nào em cũng đến đây !
- Lạ nhỉ ! Bằng tuổi em người ta dung giăng dung dẻ ngoài phố.
- Thì anh cũng đến đây mà, sao không nhỉ ? Ở đây rất đẹp, và anh đã chụp được rất nhiều hình. Anh là nhiếp ảnh gia hay thợ chụp hình ?

Ha ha ha ...
Cách hỏi của cô bé độc đáo quá, khiến buổi chiều của tôi càng thi vị. Nhiếp ảnh gia là người sống cho nghệ thuật, máy ảnh của tôi đang chạy theo miếng cơm manh áo. Khát vọng có lúc trồi lên tụt xuống nhường chỗ cho cuộc đời...mà tôi vẫn chưa dám khẳng định hồn mình sẽ về đâu ?

Tôi đánh bạo lên tiếng rủ rê :

- Em có phải đi đâu không, anh mời em cái gì nhé ! Hân hạnh quen biết Michelle, anh là Don.
- Người yêu của em cũng tên Don, tiếng Việt là Đôn. Tên tiếng Việt của anh là gì ?

Tôi thấy mình bối rối...gương mặt bé thơ kia...có người yêu rồi à ? Sớm đấy ! Bọn trẻ bây giờ...
Tôi không dám khai tên cúng cơm xấu hoắc của mình. Xưa nhà tôi nghèo lắm ! Suốt thời gian mang bầu cho đến khi sinh tôi ra, mạ toàn phải ăn độn. Độn ngô - độn sắn - độn khoai. Có khi còn độn cả hạt mít, nên mạ đặt tên tôi là Độn để đừng quên cái thuở bần hàn. May quá qua Mỹ bỏ dấu còn Don, nghe hay như tên ca sĩ Don Hồ vậy. Không biết có phải cái tên đã vận vào mình không mà suốt đời tôi cứ long đong cơ cực.

- Mc Donalds nha ! Ở bên kia đường thôi, anh chở em đấy, rồi phải quay lại đây cho em lấy xe máy.

Thái độ tự nhiên của Michelle khiến tôi an tâm hẳn. Vừa tót lên xe là cô bé đã ngả mình thoải mái vào lưng ghế, chẳng xét nét càm ràm như nàng.

" Sao xe anh bề bộn vậy ? Ủa em nghe mùi thuốc lá..."
Chưa tới 2 phút là tới Mc Donalds rồi, tiếc thôi con đường sao ngắn ngủi.

Michelle ăn nhanh gọn gàng, tự nhiên .

Tôi đưa cô bé trở lại công viên, chờ cho tới khi cô bé rồ máy xe đi khuất. Tôi vẫn đứng tần ngần với bóng đêm yên tĩnh, dáng cô bé lanh lẹ vững vàng trên chiếc honda lạ mắt...để lại trong tôi một cảm xúc dạt dào...Tôi cứ tưởng mình vẫn còn ở quê nhà, vẫn lái chiếc honda củ kỹ len lỏi giữa dòng xe cộ ngược xuôi. Tôi thích hóng gió biển ban đêm, thích ngắm những cặp tình nhân thân mật dưới rặng dừa. Gió biển đêm đã thấm đẫm vào trong da thịt tôi thành một thứ hồi ức không sao quên được.

Cả đêm tôi bần thần vì câu chuyện Michelle kể trong quán ăn.

- Mỗi khi về phép Don thường rủ em ra công viên đó, chúng em rất hợp nhau thích không gian phóng khoáng bình yên.
- Giấy mà em xếp những con thuyền đó là thư tình à, sao không gởi người yêu ?
- Đó là những bài thơ mà em làm cho Don. Anh ấy thích đọc thơ lắm. Trong quân ngũ không tiện nói phone nhiều. Em post những bài thơ vào facebook. Don đọc bất cứ lúc nào có thể.
- Sao em không giữ lại mà thả xuống hồ uổng vậy ?
- Để cho Don đọc.
- Đọc trên facebook được rồi.
- Anh ấy đã mất...hồi mùa thu...năm ngoái.

***

Có điều gì đó khiến tôi vương vấn cô bé này. Tôi đặt tên cho bộ ảnh là : Mùa thu cho em. Tôi post vào Picasa đạt con số kỷ lục lượt người xem. Tôi nhận được sự tán thưởng từ các nhiếp ảnh gia tên tuổi. Họ để lại những comment đầy ý nghĩa cho tôi. Bộ ảnh gây tôi chút tiếng vang đủ để tôi ngẩng đầu với đồng nghiệp. Michelle cũng để lại một comment nho nhỏ gọi tôi là nhiếp ảnh gia, tôi đoán cô bé chắc thích bộ ảnh đó. Đây là bộ ảnh mà tôi tâm đắc nhất từ khi tôi tập cầm máy đến nay.


Tôi cứ thầm mong nàng của tôi thất hẹn, ác thay nàng thất hẹn thật, rất nhiều lần. Tôi đã tới công viên nhưng rồi cứ lần lữa mãi không dám vào. Hết lần này tới lần khác, tàn mùa đông rồi tới mùa xuân. Tôi không thể nào hiểu nổi sự quái quăm của chính nội tâm mình. Tôi sợ gặp lại cô bé với một ánh mắt khác chăng ? Hay tôi đang sợ chính tôi vậy ?


Mưa phố núi 4-10-2012

Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013

thơ - Giọt nước mắt muộn màng





Giọt nước mắt muộn màng


Nhỏ xuống ! Nhỏ xuống từng giọt rơi
trên đôi môi héo khô vì thương nhớ.
Giọt ơi, giọt ơi ! Sầu rạn vỡ...
Hạnh phúc nào em trót đợi mong manh.

Hãy ép vào giữa trái tim anh !
Chân tình em dung dị hương vô sắc.
Vẫn rực sáng khi trời không thắp nắng,
đợi hoàng hôn cất giữ cho mình.

Phía không anh - Em loài hoa cúc trắng
nghiêng bên tình lẻ loi mảng sầu riêng.
Phía riêng em vẫn còn bờ vai ấm,
rất vững vàng em đi hết mùa trăng.

Hạnh phúc cuối em một đời khao khát
làm vòng vây ấp ủ mảnh đời anh.
Nếu chông chênh đừng sợ gì phía trước !
Lệ ân tình trao muộn - mãi long lanh.

Mưa phố núi 2072013


Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013

ca khúc - Nho Nhỏ


 
 
Nho Nhỏ

thơ Mưa phố núi - nhạc Thái Hoàng

song ca LangThang & Nắng Ấm

Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2013

thơ chủ đề - Giọt sương


VÔ ƯU  
 
Chẳng phải hoa đâu ! Em - hạt sương.  
Đọng trong lóng lánh bởi nắng vương
Bình minh đến sớm em chờ đón ,
Đốm lửa tin yêu - nắng vô thường.

Giọt sương khoe sắc trong nắng ấm
Hoa nắng đẹp xinh từ mắt anh.
Mỹ Nhân đến từ tim anh đó !
Thắp sáng niềm tin rất chân thành  

Vương vãi lung linh khắp đất trời 
Say lòng chim hót điệu nhạc vui.
Từ khi hoa kết tinh bởi nắng
Là khi em biết sống cho đời.

Mưa phố núi 20-12-2011




 
 
GIỌT TÌNH  
  
Giọt sương chia đôi nổi nhớ 
Lệ buồn lóng lánh rèm mi
Lòng em bơ vơ bối rối
U tình có phải vô tri ?
  
Lời ai thở than trong gió
Tự tình trong nổi chia ly 
Người ơi ! Anh không hay có ? 
Tịnh tâm - tịnh ý - tịnh thi.
 
Lạnh đông vương vương khóe mắt
Chạnh lòng chẳng nỡ bỏ đi...
Tình ai như xoay như lắc ?
Xa xôi cách trở một khi.
 
Hạt sương tan trên mí mắt
Lệ sầu đẫm ướt bờ mi.
Từ khi nghe tâm thắc mắc ?
Là khi buông thả xuân thì. 
 
Mưa phố núi 19-12-2011
 


Thứ Năm, 20 tháng 6, 2013

thơ - Mơ

 
 


Ngày ấy vầng trăng tròn mười sáu
Bé bỏng ngây thơ biết gì đâu ?
Một chút nhớ thôi hồn nương náu
Ẩn vào trong nhau tím sợi sầu.

Trốn vào tim anh , em ngủ say
Nương theo hương gió thoảng hây hay.
Tiếng tiêu réo rắc loang... chiều vắng
Tận chỗ em nằm - ngũ sắc mây .

Dõi bóng anh đi biệt cuối trời
Ngọt ngào để lại dịu màu môi.
Chiều còn đọng nắng men dậy sắc
Biên biếc da trời áo ai bay ?

Em ngủ giữa trời - mây lững lơ
Thơm hồn ngây dại mượt áng thơ
Bừng lòng tỉnh giấc - cơn mê cuối
Thơ trả lại đời . Khóc trong mơ !


Mưa phố núi 19062013

Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013

thơ chủ đề - Niệm khúc cho ve sầu

 
 
Niệm khúc cho ve sầu 1 

Cánh phượng nhỏ mong manh vờn gió,
Hạ rất buồn nếu vắng tiếng ve.
Cụm hoa đỏ máu tim ai đó ?
Nhặt xác ve em tẩm liệm phượng hồng.

Nghe tiếng khóc của anh thời bé bỏng...
Phải anh không một nữa em mãi tìm ?
Nếu cuộc sống không có duyên diện kiến,
Vẫn bên đời đợi từng cánh thơ rơi.

Ạ ơi , em vẫn đi tìm ...
Tiếng oe oe khóc lẫn chìm nơi đâu ?
Ạ ơi , nước chảy qua cầu,
Thương vai người lính rủ nhàu dặm xa.

Hãy yêu em nỗi đam mê nguyên thủy
Hãy anh hùng - như anh - vẫn là anh .
Hãy căm phẫn đấu tranh cho khát vọng,
Bởi chúng mình những hạt giống yêu thương.

Mưa phố núi 2012

 
 
 
Niệm khúc cho ve sầu 2 
 
Hãy cứ râm ran như loài ve bé nhỏ
khản cổ kêu than trên khóm phượng hồng
Tán xum xuê - cây oằn mình cằn cỗi
bản nhạc hè ra rả âm vang vui.
 
Hạnh phúc mong manh - Hạnh phúc ve !
Trọn một đời cống hiến
Đốm lửa  hè đốt cháy si mê
Giữ cho em màu phượng hồng rực rỡ.
 
Chẳng có nghĩa gì đâu !
Nếu hoa xưa vẫn thắm
Không có tiếng ve sầu
Ai còn nhớ hạ vui ?
 
Lũ học trò sẽ ngẩn ngơ...
Sân trường hắt hiu...chiều tan tác gió...
Những xác ve lịm buồn bên cánh phượng tả tơi...
Niệm khúc này chẳng phải cho riêng tôi  !
 
Hãy cứ là anh, sẽ là anh mãi nhé !
Những kẻ chôn dấu buồn - nhặt nhạnh ưu tư.
Hãy cứ khóc đi anh ! Dè sẻn nụ cười
như những chú ve  sầu - ngơ ngác phố.
Giữa góc đời đỏ rực. Mùa vui.
 
Mưa phố núi 5062013
 

Thứ Tư, 5 tháng 6, 2013

thơ - THỨC

                   

 



THỨC

 
Thức giấc nghe câu kinh buổi sớm
Mõ tụng đều - tay chân loay hoay
Này nghiêng nhé ! Một. Hai. Và xoay
Phải rồi trái, trước sau luân chuyển.

Bữa cơm trưa nhẹ nhàng rau quả
Lòng thảnh thơi nghe chim hót sau vườn.
Mớ cơm nguội dành cho chim dè sẻn
Bên khóm hoa nở rồi ! Tiếng chim hót chưa ngơi. 
 
 
Thức tỉnh giữa đời - Lâng lâng nhàn vui.
Nữa đời người tôi bây giờ mới ngộ
Nhấp ngụm trà gạo lức thơm thơm môi.
Ngoài kia bon chen - An nhiên tôi cười.


Tâm tĩnh lặng - Lòng hỏi lòng đã thức ?
Thương cuộc đời chìm nổi - lắm phong ba
Thân dẫu bệnh, quyết giữ thần không bệnh
Nương hồn mình theo ánh Phật rạng hoa.

Mưa phố núi 5062013

 
 
 


Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

thơ - Sám hối


 
 
 
Sám hối
 
Lạy Mẹ Quán Thế Âm
giúp con gội rửa tâm can.
Thành khẩn từ đây sám hối
tiền kiếp tội lỗi đa mang.
 
Lạy Mẹ Quán Thế Âm
con nay gục đầu ăn năn.
nghiệp - duyên trả vay. Tỉnh ngộ
hồi hướng công đức oan gia.
 
Vô tình - hữu tình đắc tội
Đam mê - chấp ngã sân si
Nghiệt chủ ơi  ! Xin tha tội
tôi đang tha thiết  van quỳ.
 
Lạy Mẹ Quán Thế Âm
Nghìn mắt_xin dẫn soi đường con
Nghìn tay_xin bao dung cứu vớt
Hồn con đau - mạng khổ vô ngần !
 
Nam Mô Đại Từ Đại Bi
A Di Đà Phật... A Di Đà Phật
 
Mưa phố núi 31052013





Thứ Ba, 14 tháng 5, 2013

thơ - Hiếu Tâm

 
 
Hiếu Tâm
tặng : Ngô TT_ Luân Đôn - Đặng TMC_Canada
và tất cả những ai không còn Mẹ ...
special to YOU_my Dear !
 
***

Chữ hiếu con gối tay nằm 
Níu tình thương mẹ - níu trăm năm dài.
À ơi , bầu bí lạc loài
Thân con đất khách mệt nhoài tháng năm.
Về đâu hồn mẹ ánh trăng ?
Ngước nhìn mây trắng, băn khoăn phận mình.
Giữ cho tâm sáng chữ minh 
Giữ tình đầy đặn nguyên trinh thuở đầu
Tháng năm rồi sẽ dãi dầu
Đốt mảnh tang trắng, chôn sâu lệ đời.

Mưa phố núi