Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013

thơ - Hẹn ước mong manh

 
Hẹn ước mong manh

Đợi anh, em mãi mãi chờ mong.
Từng cơn sóng dâng bão trong lòng.
Dòng sông có bao giờ ngừng trôi ?
Để tình thôi khát khao chới với.

Mộng ước có khi nào gian dối ?
Sao nhịp tim em vẫn ấm nồng.
Môi vẫn hồng và ánh mắt vẫn trong,
còn không, những cơn mưa mùa cũ ?

Nếu ánh mắt đã thôi không đắm đuối...
Nếu niềm tin chỉ lạc vào hư vô ?
Nếu tình yêu chỉ giấu trong nghi ngờ...
thì thôi ta còn chi để nhớ !
Để chờ , để đợi , và để mong ?

Còn không ? Còn không ? Giấc mơ hồng.
Một tình yêu không vẫn đục bụi trần.
Còn Không ? Còn không ? Giấc phiêu bồng ?
Một tình yêu không xóa theo thời gian .

Ngày mai cho dẫu anh là ai ?
Em vẫn mãi là cô gái ấy,
vẫn nồng nàn lời yêu trên môi .
Giấu tim mình một bóng anh thôi

Hẹn ước vô tình như cơn gió !
Có còn không những kẻ chung tình ?
Khi dòng đời vần xoay cơn lốc...
Khi ân tình - dẫu có, ngỡ như không .

Mưa phố núi


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét