Thứ Ba, 22 tháng 10, 2013

thơ - Khoắc khoải_đông


Khoắc khoải_đông


Cao cao bên thềm nhớ
mùa đông khoác áo đi tìm.
Sâu sâu trong lòng đất
trái tim nhỏ bé ngủ yên.
 
Làm sao em biết
nỗi nhớ chênh vênh mỗi mùa đông ?
Làm sao em thấu
từng cơn giá buốt cắt tê lòng ?
 
Tình càng say đắm
vượt qua thác cao biển ngàn.
Gọi những dấu yêu mịt mùng
Cầm hãm đam mê nghìn trùng.
 
Em ơi ! Tháng năm dài
Con nhớ theo nhau đọa đày
Từng ngày - từng ngày qua
Thấm sâu cùng dĩ vãng
Để từng mùa đông đến
Khoắc khoải trong tôi triền miên...
 
Mùa đông năm ấy, trắng xóa tuyết giăng bão bùng
Phòng em lạnh quá, âm vang tiếng gió hú buồn.
Xa xa tiếng sói tru rờn rợn ...
Nữa đêm rực sáng như ban ngày.
 
Bờ mi đã khép !
Ân ái buông xuôi cạn khô
Thèm dòng nước mắt
đã băng như tuyết rơi ngoài kia..
 
Em ơi  ! Vòng tay ngắn.
Em ơi ! Tình mật đắng.
Giá buốt hồn - từ ngày em bỏ tôi.
 
Mưa phố núi 22102013
 

1 nhận xét: