Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013

thơ - LỐI VỀ




Lối về

Xuân đến - xuân đi . Xuân có biết ?
Nẻo về đã cụt , đuối hoàng hôn.
Sử sách còn nguyên hồn mục nát.
Ta vẫn tiếc thương một lối về.

Hồn chưa xây xẩm - tim rỉ máu
Nhuộm cõi thương yêu đượm sắc buồn
Ngàn năm lận đận, ơi ! Non nước.
Má hồng càng tủi - bạc tha nhân.

Vẫn biết đã xa nghìn cách trở
vẫn thèm thương lắm mối chân quê
Lận đận thân cò ly đất tổ
ước một mùa xuân sẽ quay về.

Hỏi nước hỏi non - đâu tổ quốc ?
Chữ S cong cong mất Hoàng Sa.
Ngỡ là mùa xuân chao nổi nhớ
Bốn mùa tha thiết ngóng quê nhà.

Mưa Phố núi



1 nhận xét:

  1. VẪN ĐỢI AI VỀ

    Vẫn đợi chờ Ai một lối về
    Như câu thề, hẹn ngày xưa ấy.
    Chỉ mong Người mãi còn luôn thấy
    Quê hương mình nơi ấy mùa xuân

    Trái tim Người, nếu có chút bâng khuâng
    Xót trời xuân nẻo về ngỡ cụt
    Người ơi !
    Dân mình còn chìm trong lũ lụt
    Của bọn người đánh mất nghĩa nhân

    Xin hãy dâng
    từ trái tim Người còn rỉ máu
    Hồn nước non trong Người đau đáu
    Phận má hồng nương náu tha nhân

    Thân Cò còn chút tình thân
    Hồn chân quê trào dâng nỗi nghẹn
    Thì tôi xin Người ước hẹn
    Lối trở về nguyên vẹn nước non.

    Xin góp phần tô điểm nét son
    Lịch sử cha ông chèo non - xuống biển
    Ôi ! quê hương uốn mình theo biển
    Thái bình dương, đưa tiển bao người.

    Mong rằng Người sẽ nhận nụ cười.
    Để không phải hỏi, nước non mình còn hay mất
    Quê hương không bao giờ mất
    Khi còn đó những con người
    …với tất cả thương yêu.

    Thuydu

    Trả lờiXóa