|
 Những bước chân tiềm thức xua ta về hư không mặt trời mọc trên tóc nỗi đau rụng dưới chân. Xôn xao mùa vẫy gọi sóng khát vọng ngàn khơi biển cồn cào vời vợi mỏi rồi cánh thiên di ! Đêm trùng dương trăn trở... chết nụ tình chiêm bao mắt môi oà nức nở... người ơi ! Bờ bến nao ? Từng bước chân lặng lẽ dội vang gót độc hành Tia bình minh vừa hé khép rồi bờ mi xanh. Tan đi cùng hư ảo... hồn ta nhập bến mơ. Tình đành phôi pha nhé ! Ta giờ lạc hư vô.
|
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét