Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

thơ - CÁNH DIỀU MƠ ƯỚC





CÁNH DIỀU MƠ ƯỚC


Chia tay đồng đội, giã từ quân ngũ .
Trở lại với đời thường
Anh ôm ấp tuổi thơ em...

Ôi , những con diều xinh xinh !
Bàn tay Anh khéo léo .
Tô vẻ thêm sắc màu, lấp lánh giữa trời cao .

Đồi cao lộng gió, nhịp bước mau mau .
Em lon ton chạy theo Anh hớn hở ...
Đôi mắt tròn xoe, nụ môi còn bỡ ngỡ .
Tóc phủ tròn vai gầy - em còn nét xanh xao .

Gởi lên tận trời cao_những ước mơ bay bổng
Cánh diều hôm nào bạt gió rụng rơi ...
Em dỗi hờn khóc lóc mãi không thôi
Anh làm mãi những con diều lại rách .

Để mỗi ngày_Anh làm lại đẹp hơn !
Cả tuổi thơ cứ thế ...
bồng bềnh trong ký ức .
Là những con diều lộng gió bay xa .

Em đã kịp lớn đâu ?
Anh chia tay vội vả .
Những cánh diều bạt gió _sẽ về đâu ?

Chẳng còn ai làm diều cho em nữa
Em vụng về dấu lại nét thơ ngây
Rồi em lớn lên theo dòng đời tiếp nối
Rồi em là đàn bà vẫn con bé trong tim .

Còn nguyên tuổi thơ em,
Những con diều lóng lánh màu ngũ sắc ...
Con nguyên trái tim em cô gái nhỏ dỗi hờn
Biết tìm kiếm nơi đâu ?
Anh xưa_giữa dòng đời nghiệt ngã ...

Thỉnh thoảng giữa đời bắt gặp con diều lạ ,
Em bàng hoàng thoảng thốt ...nhớ Anh .Xưa !

Mưa phố núi


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét