Nhung nhớ lan xa...
Trái tim xưa bình yên vùng mộng mị.
Khoảng cách lặng thầm
Hụt hẫng chiêm bao
Tan loãng cùng đêm
Muôn vàn ray rức .
Sao anh nỡ chối từ ?
Mặc muôn ngàn khao khát
Anh vốn rất vụng về
Chỉ trăng đủ bao dung.
Tay đan nhàu tóc rối
Đôi ta mãi chia xa .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét