MIỀN KÝ ỨC
Những con đường ngập lá me xưa !
Anh chiều chiều dắt tay em đi dạo
Qua những quán cóc bên đường huyên náo
Ta ngại ngùng chẳng dám dừng chân.
*
Trời mưa anh lo em ướt áo !
Nắng đổ sợ bỏng khuôn mặt xinh
Lộng gió - anh băn khoăn tóc rối
Thì anh ơi ! Sao chẳng ngại em buồn.
Nỗi đau xưa ...bây giờ thành nỗi nhớ
Em một mình lạc trong hư vô...!
*
Anh có còn hút thuốc như ngày xưa...
Để em đếm từng ngụm tròn khói tỏa ?
Và lanh chanh bậc diêm mồi lửa.
Những đốm lửa, tình cháy đỏ trên môi anh .
*
Nắng đổ sợ bỏng khuôn mặt xinh
Lộng gió - anh băn khoăn tóc rối
Thì anh ơi ! Sao chẳng ngại em buồn.
Nỗi đau xưa ...bây giờ thành nỗi nhớ
Em một mình lạc trong hư vô...!
*
Anh có còn hút thuốc như ngày xưa...
Để em đếm từng ngụm tròn khói tỏa ?
Và lanh chanh bậc diêm mồi lửa.
Những đốm lửa, tình cháy đỏ trên môi anh .
*
Sinh nhật anh mỗi năm em vẫn nhớ !
Thắp cho anh một ngọn nến hồng
Cầu mong anh trọn đời hạnh phúc
Như giấc mơ ngày nào, ta đã vẽ cho nhau.
Không còn anh, em tìm về ký ức
Dẫu tình mình chỉ một nữa dở dang.
Không cùng anh, em lạc mất thiên đàng
Ký ức xưa, vùi sâu vào kỷ niêm.
*
Em !
Thà một đời dại khờ,
đau khổ - vẫn yêu anh !
Mưa phố núi 8/3/2011
Khoắc khoải SÀI GÒN
Sao không còn là của riêng ta ?
Chiều từng chiều dạo qua từng con phố .
Nắng còn như xưa không ?
để anh ngại rát sạm má em .
Tháng tư !
cũng có thể bất chợt cơn mưa đổ .
Chẳng vội vả núp mưa đâu !
Hai đứa vẫn dầm mưa rảo chân trên phố .
Phố càng nhòa ta càng đắm say nhau ...
Tháng tư !
Nỗi khoắc khoải trong em gởi theo làn gió .
Anh Bình Dương , em Cali
vẫn chung một nỗi nhớ muộn màng .
Tình tàn , ta còn nguyên ký ức ,
xa quê hương càng đậm nỗi nhớ anh .
Nhớ cái giọng Bắc Kỳ nhè nhẹ ...
và tên anh em khắc tận đáy tim .
Xa Sài Gòn em đánh rơi kỷ niệm ,
Sài Gòn không anh còn đâu nữa Sài Gòn ?
Vẫn Sài Gòn xưa, bây giờ đổi thay nhiều quá
Về lại Sài Gòn mà vẫn không nhận ra .
Những con đường tình ta rảo bước ,
góc phố nào lỡ dở hẹn hò .
Chiều hai tám ngồi nghe anh hát ,
chưa ba mươi mà em sợ đêm đen !
Sài Gòn ơi ! Xin cứ là mãi mãi .
Đừng đổi tên - để ký ức nguyên hình .
---mưa phố núi ---
Thắp cho anh một ngọn nến hồng
Cầu mong anh trọn đời hạnh phúc
Như giấc mơ ngày nào, ta đã vẽ cho nhau.
Không còn anh, em tìm về ký ức
Dẫu tình mình chỉ một nữa dở dang.
Không cùng anh, em lạc mất thiên đàng
Ký ức xưa, vùi sâu vào kỷ niêm.
*
Em !
Thà một đời dại khờ,
đau khổ - vẫn yêu anh !
Mưa phố núi 8/3/2011
Khoắc khoải SÀI GÒN
Sao không còn là của riêng ta ?
Chiều từng chiều dạo qua từng con phố .
Nắng còn như xưa không ?
để anh ngại rát sạm má em .
Tháng tư !
cũng có thể bất chợt cơn mưa đổ .
Chẳng vội vả núp mưa đâu !
Hai đứa vẫn dầm mưa rảo chân trên phố .
Phố càng nhòa ta càng đắm say nhau ...
Tháng tư !
Nỗi khoắc khoải trong em gởi theo làn gió .
Anh Bình Dương , em Cali
vẫn chung một nỗi nhớ muộn màng .
Tình tàn , ta còn nguyên ký ức ,
xa quê hương càng đậm nỗi nhớ anh .
Nhớ cái giọng Bắc Kỳ nhè nhẹ ...
và tên anh em khắc tận đáy tim .
Xa Sài Gòn em đánh rơi kỷ niệm ,
Sài Gòn không anh còn đâu nữa Sài Gòn ?
Vẫn Sài Gòn xưa, bây giờ đổi thay nhiều quá
Về lại Sài Gòn mà vẫn không nhận ra .
Những con đường tình ta rảo bước ,
góc phố nào lỡ dở hẹn hò .
Chiều hai tám ngồi nghe anh hát ,
chưa ba mươi mà em sợ đêm đen !
Sài Gòn ơi ! Xin cứ là mãi mãi .
Đừng đổi tên - để ký ức nguyên hình .
---mưa phố núi ---
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét