Người
Dưng Ơi À !
À ơi... ngại khổ, chớ đừng !
đam mê cánh bướm_vô chừng đuổi rong.
Dòng đời lúc đục khi trong
Người dưng khác họ_sao lòng vấn vương ?
Mai kia áo nhuốm bụi đường
sợ ai tình phụ_ mình thương câu thề.
Người dưng này hỡi đam mê !
Chờn vờn giấc ngủ _lê thê đêm dài.
Dặm trường riêng lẻ bóng ai ?
Tơ lòng đã rũ _mệt nhoài bờ xa.
Biết người _biết mấy trăng hoa ?
Ngẫm say men rượu, la đà nhớ quên.
Gió ngân trăng nước bồng bềnh
Mượn câu hát cũ vỗ êm phận mình
Trăng bày_mộng vẽ_chông chênh
Dập dờn ảo giác_tình mênh mông buồn.
Mưa phố núi 26042013
Người dưng này hỡi đam mê !
Chờn vờn giấc ngủ _lê thê đêm dài.
Dặm trường riêng lẻ bóng ai ?
Tơ lòng đã rũ _mệt nhoài bờ xa.
Biết người _biết mấy trăng hoa ?
Ngẫm say men rượu, la đà nhớ quên.
Gió ngân trăng nước bồng bềnh
Mượn câu hát cũ vỗ êm phận mình
Trăng bày_mộng vẽ_chông chênh
Dập dờn ảo giác_tình mênh mông buồn.
Mưa phố núi 26042013
Cho Anh
Hỏi lòng còn nhớ hay quên ?
Mong cơn mưa đổ có thênh thang buồn .
Đếm từng hạt nhỏ sợi tuôn
Dặm anh nỗi nhớ - khoét hờn trong em .
Buồn vì đâu ? Nhớ dầy thêm,
Cho Anh đong đếm , khắc tên dại khờ !
Lệ trời giăng phủ mịt mờ ...
Ngẩn ngơ là bấy ...tình hờ ...mong manh
Vì ai ? Chối quẩn chối quanh
Liếc đuôi con mắt, tròng trành tim ai .
Mưa phố núi
Mẹ ru con ngủ đêm nay
À ơi, nỗi nhớ dâng đầy lại vơi.
Nhớ xưa con, thuở nằm nôi
Bàn tay be bé nụ môi ngọt mềm
Con cười nũng nịu giấc êm
Mong con mộng đẹp, buồn thêm phận đào.
Trăng tàn bóng ngả về đâu ?
Một sương hai nắng lo âu chất chồng
Đêm nay lẻ bóng bên song
Mượn lời ru cũ mẹ hong phận mình
Canh trường nỗi nhớ lặng thinh
À ơi điệu cũ - tự tình mẹ ru .
Mưa phố núi 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét