Bắt
Đền
Mùa đông con nắng rong chơi rồi !
Mùa đông con nắng rong chơi rồi !
Mây buồn xám xịt lững thững
trôi
Ai đang hút thuốc phả làn
khói ?
Vướng vào tóc tôi nỗi oan
đời.
Tại trời chẳng có chút nắng
vui
Tại anh làm dáng - bất cần
đời.
Tại tôi lúng liếng ưa hờn
dỗi...
Gặp rồi, hai đứa vẫn hai
nơi.
Ai biểu hồi nhỏ anh nghịch
phá ?
Dầm mưa dãi nắng suốt ngày
thôi
Da đen nhem nhẻm như cột
khói
Hòa nhập bóng đêm chẳng thích
ngày.
Tại tôi con gái tánh tiểu
thơ
Nhỏ nhẻ nhu mì - mộng với mơ
!
Tôi cần ánh sáng sợ bóng
tối
Trò chơi cút bắt - có ai
ngờ ?
Đừng đổ mậu thân tội ông
trời
Con trai nhỏ tuổi cậu em thôi
!
Mặt còn hơi sữa , thôi ! Hổng
chấp.
Chỉ luyến thơ thôi, bắt đền
người.
Mưa phố núi
19032013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét